399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Công ty cổ phần dược phẩm An Thiên Tôi là bạn gái (người tình), vợ chưa cưới, và tri kỷ của một triệu phú người Đức. Tôi thường xuyên được bạn trai trao đổi các thông tin về công việc, cùng chia sẻ và cùng đưa ra các ý kiến trước khi quyết định một công việc. Bạn trai tôi là một triệu phú nhưng anh rất tốt bụng, hay giúp đỡ người khác khốn khó.
Công ty dược phẩm An Thiên Anh là người dám đứng ra cải cách xí nghiệp, đứng về quyền lợi của người lao động, khác hẳn với người chú của anh là con người tham lam chỉ muốn vơ vét. Tài sản của anh gồm một sân vận động riêng tại Postdam, một khách sạn tại khu vực Kerstin, một khách sạn khác nữa tại Dortmun, một công ty xây dựng, một công ty chuyên nhập khẩu đồ nội thất trang trí. Anh là nhà đầu tư lớn của đa phần hàng hóa bán trong khu chợ Việt Nam Dong Xuan Center, là ông vua trong thị trường bán hoa của nhóm doanh nhân người Việt. Ruộng vườn của anh thì tôi không biết có cần thiết phải kể ra ở đây hay không.
Dược phẩm An Thiên Tôi nói như thế không phải là để khoe khoang, mà để nói lên rằng, vị thế trong xã hội của anh không tầm thường, nhưng không bao giờ anh có những thú vui xa xỉ phẩm mà anh đã kể trên: vợ, người tình, tri kỷ. Nói tóm lại, trong quan niệm của tôi khi nhìn vào bạn trai tôi, anh Dũng là người có bản chất lăng nhăng.
Ngạc nhiên là tại nơi mà tôi sinh ra, lại có những người đàn ông như anh. Một đất nước nghèo, lại có những người đàn ông có tư duy hưởng thụ, dựa dẫm vào đàn bà một cách không thể chấp nhận được. Trong khi đàn ông là lực lượng lao động chính trong xã hội. Anh cần vợ, người quản lý tài sản cho anh. Anh cần người tình, để mua vui cho anh. Anh cần tri kỷ để tư duy hộ anh. Anh là người kém bản lĩnh.
Cả ba người "mẹ" chăm một "đứa con trai" thì đương nhiên cuộc sống anh phải sướng hơn những người khác rồi. Nhưng mà, tôi cảm thấy ngạc nhiên hơn khi xã hội Việt Nam lại có những người đàn bà quá nhu nhược khi từng biết sự tham lam của anh. Vợ anh thì từng biết anh có bồ, nhưng chỉ vì khối tài sản chung mà gắn bó với anh. Người tình của anh thì lười nhác lao động, thấy người đàn ông đã có vợ vẫn xông vào bám dính để bòn rút. Người tình của anh dù biết tính cách vẫn chấp nhận anh, để rồi chị ta được vào hạng mục người tình tương lai.
Nói đến đây tôi sẽ kể đôi chút về cuộc đời mình, để tôi muốn chứng minh cho các bà các chị rằng, sự tính toán của đại đa số các bà các chị khi chọn giữ người chồng, người tình của mình một cách ràng buộc như thế là một sự ngu ngốc.
Cách đây 2 năm, tháng 10/2010, chồng tôi bỏ về Việt Nam để chạy theo người tình, bỏ lại tôi điêu đứng một mình xoay xở với đứa con khuyết tật bị tự kỷ. Tiền bạc cưa đôi, tôi sòng phẳng tới độ, cho luôn anh ta số tiền mà cha mẹ anh ta cho khi con tôi ra đời. Anh ta có 9000€ và 2000$ cầm tay về Việt Nam lập nghiệp với người tình.
Tôi chỉ có 7000€ trong tay, điêu đứng. Tất cả đứng về phía anh ta, công chúng, cha mẹ. Với một người đàn ông không biết suy nghĩ, không có khả năng tư duy của một người trưởng thành, thì tiền bạc chẳng là cái gì. Tôi chẳng tiếc. Ai cũng bảo tôi ngu, sao không cho gã ra đi trong bàn tay trắng? Nhưng tôi đã không hối hận về sự rộng lượng của mình.
Trong một năm đầu sau hôn nhân đổ vỡ, tôi cũng trải qua quá trình trở thành người tình của một gã đàn ông giàu có. Gã chủ động cưa cẩm khi tôi làm việc trong một môi trường phải làm việc với các ông chủ lớn người Việt, là bạn hàng đại diện cho một công ty của Đức. Xét thấy gã ta không có ý muốn đem lại hạnh phúc cho mình, tôi đã thẳng cánh loại bỏ gã.
Tôi không thiếu lòng tự trọng, và cũng không yếu đuối để rồi trở thành kẻ bị lợi dụng. Trước đó, một gã đàn ông đã có vợ, dối trá nói với tôi rằng gã ta không hạnh phúc với vợ trong 19 năm nay, nhưng trên thực tế gã ta không hề có ý định bỏ vợ để đem lại hạnh phúc cho tôi. Gã lại có thêm một người đàn bà trẻ khác, người gã coi là tri kỷ.
Tôi sống dứt khoát: tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát. Và lẽ sống đó đã đem lại cho tôi sự may mắn. Bạn trai biết rất rõ về những tình cảm đổ vỡ của tôi. Nhưng anh nể tôi về sự cương quyết, điều đó làm anh thấy tôi đẹp hơn những người đàn bà khác. Chúng tôi yêu nhau và đến với nhau, bất chấp sự khác biệt về địa vị xã hội.
Để trở thành người đàn bà hoàn hảo trong con mắt một triệu phú, tôi phải đi học các kỹ năng sống. Tôi học làm đẹp, để làm đẹp cho mình. Tôi học massage và wellness, để bạn trai tôi không còn nhu cầu cần chăm sóc ở người đàn bà khác. Tôi học nâng cao trình độ để cùng anh quản lý tài sản và điều hành doanh nghiệp.
Tôi đã gặp may, vì nếu sống dựa dẫm vào ái tình của những người đàn ông như thế, thì hạnh phúc thực sự của tôi, tức là chồng chưa cưới sẽ không dám đến với tôi, vì sự ràng buộc trong quan hệ tình cảm với người đàn ông khác.
Các chị ạ, tôi chẳng khuyên các chị nổi loạn chống lại các bất công trong xã hội làm gì. Nếu như các chị không muốn tự vận động thay đổi, các chị ù lì sợ hãi với mọi đổi thay sẽ đem lại bất hạnh, thì đời các chị sẽ mãi bất hạnh thôi. Bất hạnh trước tiên, là các chị bị phụ thuộc vào một người đàn ông, người tình chẳng ra gì, một con người sống trên thân xác của các chị, dựa dẫm vào linh hồn các chị.
Các chị vốn là một người đàn bà yếu đuối, nay gặp một con đỉa đeo đẳng hút máu các chị và làm đời các chị cơ cực hơn. Anh Dũng có dám khẳng định rằng anh chi trả toàn bộ tiền bạc cho đời sống 3 người đàn bà, hay là để níu giữ anh ba người đàn bà đó phải bỏ tiền ra nuôi anh? Đến một thời điểm nhất định, khi tôi có thế lực về tài chính, nhất định tôi sẽ dùng đồng tiền để thao túng những kẻ từng coi tôi là trò chơi hoặc sự mua vui của họ.
Cảm ơn độc giả theo dõi bài phản hồi của tôi.
Phương pháp chữa bệnh tự kỷ khoa học :http://tuvantretuky.com/2014/06/12/khoi-dau-cho-tre-tu-ky/